Bài Ðọc I: (năm
II) 1
Sm 9, 1-4. 17-19; 10, 1a
"Này là người mà Chúa nói đến. Saolê sẽ cai trị dân Người".
Trích sách Samuel quyển thứ nhất.
Lúc bấy giờ có một người thuộc dòng dõi Bengiamin tên là Cis, con
trai của Abiel, Abiel con ông Sêror, Sêror con ông Bêcora, Bêcora
con ông Aphia, Aphia con một người dòng dõi Bengiamin. Cis là một
người cường tráng. Ông có một con trai tên là Saolê rất đẹp trai và
tốt lành, không một con cái Israel nào xinh đẹp bằng chàng và anh ta
cao hơn mọi người từ vai trở lên.
Vậy ông Cis, cha của Saolê, lạc mất mấy con lừa cái, nên ông bảo con
ông là Saolê rằng: "Con hãy đem một đứa đầy tớ theo con, và đi tìm
mấy con lừa". Họ đi khắp miền núi Ephraim, sang vùng Salisa mà không
tìm thấy, họ liền sang vùng Salim, cũng không tìm thấy, đoạn qua
vùng Giêmin, cũng chẳng thấy.
Khi Samuel vừa thấy Saolê, thì Chúa phán cùng ông rằng: "Này là
người Ta đã nói với ngươi, chính người này sẽ cai trị dân Ta". Saolê
đến gần Samuel đang đứng ở giữa cửa và nói rằng: "Tôi xin ông làm ơn
chỉ giùm nhà của vị tiên tri ở đâu?" Samuel trả lời Saolê rằng:
"Chính tôi là vị tiên tri đây; xin mời anh đi trước tôi lên lầu, để
hôm nay các anh sẽ dùng bữa với tôi, rồi ngày mai tôi sẽ cho anh về.
Tất cả những gì anh đang có trong lòng, tôi sẽ chỉ bảo cho anh".
Samuel lấy bình dầu đổ trên đầu Saolê, rồi hôn anh và nói rằng: "Ðây
Thiên Chúa xức dầu phong anh làm vua thống trị cơ nghiệp của Người,
và anh sẽ cứu dân Người thoát khỏi kẻ thù ở chung quanh".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 20, 2-3. 4-5. 6-7
Ðáp: Lạy Chúa, do quyền năng Chúa mà vua vui mừng (c. 2a).
Xướng: 1) Lạy Chúa, do quyền năng Chúa mà vua vui mừng, do ơn Chúa
phù trợ, vua bao xiết hân hoan! Chúa đã ban cho sự lòng vua ao ước,
và điều môi miệng vua xin, Chúa chẳng chối từ. - Ðáp.
2) Chúa đã tiên liệu cho vua được phước lộc, may mắn, đã đội triều
thiên vàng ròng trên đầu vua. Vua xin Chúa cho sống lâu, thì Chúa đã
ban cho một chuỗi ngày dài tới muôn thuở. - Ðáp.
3) Nhờ Chúa giúp mà vua được vinh quang cao cả, Chúa khoác lên người
vua, oai nghiêm với huy hoàng. Chúa đã khiến vua nên mục tiêu chúc
phúc tới muôn đời, Chúa đã cho vua được hân hoan mừng rỡ trước thiên
nhan. - Ðáp.
* * *
Alleluia: Tv 129, 5
Alleluia, alleluia! - Con hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn con
trông cậy ở lời Chúa. - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 2, 13-17
"Ta không đến để kêu gọi những người công chính, mà kêu gọi những
người tội lỗi".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy Chúa Giêsu đi dọc theo bờ biển, toàn dân đến cùng Người và
Người giảng dạy họ. Khi vừa đi qua, Người thấy ông Lêvi con của
Alphê, đang ngồi nơi bàn thu thuế. Người bảo ông: "Hãy theo Ta". Ông
liền đứng dậy theo Người. Và xảy ra là khi Người dùng bữa tại nhà
ông, nhiều người thu thuế và tội lỗi cùng đồng bàn với Chúa Giêsu và
các môn đệ của Người, vì đã có nhiều kẻ theo Người. Những luật sĩ và
biệt phái thấy Người ngồi ăn uống với những người thu thuế và tội
lỗi, liền nói với các môn đệ Người rằng: "Tại sao thầy các ông lại
ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi?" Nghe vậy, Chúa Giêsu
bảo họ: "Những người khoẻ mạnh không cần gì đến thầy thuốc, nhưng là
những người đau yếu. Ta không đến để kêu gọi những người công chính,
mà kêu gọi những người tội lỗi".
Ðó là lời Chúa.

Suy niệm
Đức Kitô lương y
Ngày Thứ Bảy cuối Tuần 1 Thường Niên hậu Giáng Sinh hôm nay, bài
Phúc Âm tiếp tục chủ đề của Mùa Thường Niên hậu Giáng Sinh "Người
Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lý", một
chủ đề càng sâu sắc và rõ ràng hơn nữa qua sự kiện Chúa Giêsu tuyển
chọn một người môn đệ đặt biệt nhất trong thành phần môn đệ của
Người:
"Khi ấy Chúa Giêsu đi dọc theo bờ biển, toàn dân đến cùng Người và
Người giảng dạy họ. Khi vừa đi qua, Người thấy ông Lêvi con của
Alphê, đang ngồi nơi bàn thu thuế. Người bảo ông: 'Hãy theo Ta'. Ông
liền đứng dậy theo Người".
Trong trường hợp của nhân vật Lêvi là chính Tông Đồ Mathêu sau này
trong bài Phúc Âm hôm nay lại càng cho thấy hấp lực vô cùng mãnh
liệt hầu như bất khả chống cưỡng xuất
phát từ "Người
Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lý".
Thật vậy, trong trường hợp 4 chàng thanh niên môn đệ đầu tiên của
Chúa Giêsu là 2 cặp anh em Simon và Anrê cũng như Giacôbê và
Gioan, ở bài Phúc Âm Thứ Hai đầu tuần này, đã cho thấy sức thu hút
lạ lùng của "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân
lý" này rồi, nhưng, so với lần này, hình như chưa mãnh liệt
bằng.
Bởi vì, 4 chàng môn đệ đầu tiên chỉ là thành phần dân chài lưới chất
phác mộc mạc đơn sơ chân thành, trong khi đó nhân vật Levi thu thuế,
được Chúa Giêsu bất ngờ kêu gọi trong bài Phúc Âm hôm nay, lại thuộc
thành phần vẫn bị xã hội Do Thái nghi kỵ và cho là đồ phản quốc, tội
lỗi, tham lam, gian lận v.v., nghĩa là một con người hoàn toàn ngược
lại với tinh thần trọn lành và con đường chật hẹp của Chúa Kitô. Ấy
thế mà, chỉ cần một lời kêu gọi ngắn gọn "'Hãy theo Ta'.
Chàng liền đứng dậy theo Người", Đấng mà chẳng biết chàng
thanh niên thu thuế này đã từng được gặp Người hay được nghe Người
bao giờ chưa.
Chưa hết, "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân
lý" này sở dĩ có thể tự mình dễ dàng và chớp nhoáng chộp
bắt được một tay thu thuế như Levi, còn nhờ ở nơi chính bản thân
của đương sự nữa, một con người cho dù hành nghề phản quốc và gian
lận về tiền bạc, nhưng tự bản chất vốn có một tấm lòng rất chân
thành và vẫn khao khát thần linh, dường như càng sống trong tăm
tối tội lỗi càng mong tìm thấy "ánh sáng chân thật" (Gioan
1:9), cho nên khi vừa được "ánh sáng chân thật" chiếu soi
tới là chàng thanh niên giầu sang này lập
tức bị
thu hút.
Trong thành phần thu thuế ở xã hội Do Thái bấy giờ chỉ có một mình
nhân vật Lêvi đây được
chọn làm tông đồ của "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân
sủng và chân lý" này thôi. Việc tuyển chọn một nhân vật thu thuế
tội lỗi này cho thấy Thiên Chúa "muốn thương ai thì thương"
(Roma 9:18), và như thế "ân sủng" của Ngài cũng chính là "chân
lý" của Ngài, hay ngược lại, "chân lý" mà Thiên Chúa muốn
thông đạt cho con người đó chính là "ân sủng" của Ngài, là
tình thương của Ngài. Theo chiều hướng ấy, vị giáo hoàng đương kim
Phanxicô đã lấy khẩu hiệu rất hợp với chủ trương và đường hướng giáo
triều của ngài hiện nay: "vì thương nên được
chọn - Miserando atque eligendo".
Tuy nhiên, một khía cạnh nữa về "chân lý" hết sức quan
trọng được Thiên Chúa luôn tỏ cho thấy đó là "ân sủng" của
Ngài không phải ban riêng cho bất cứ một cá nhân nào, tùy theo tình
thương của Ngài, chỉ để cho cá nhân ấy hoan hưởng một mình thôi, mà
là cho chung cộng đồng của cá nhân này nữa. Đó là lý do, bài Phúc Âm
hôm nay đã không dừng lại ở chỗ chàng thu thuế Lêvi "đứng dậy
theo Người" là xong, trái lại, chàng còn phải đóng vai trò môi
giới cho "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lý"
này nữa, ở tại nhà của chàng và giữa thân thuộc cùng bằng hữu thu
thuế của chàng.
"Và xảy ra là khi Người dùng bữa tại nhà chàng, nhiều người thu thuế
và tội lỗi cùng đồng bàn với Chúa Giêsu và các môn đệ của Người, vì
đã có nhiều kẻ theo Người. Những luật sĩ và biệt phái thấy Người
ngồi ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi, liền nói với các
môn đệ Người rằng: 'Tại sao thầy các ông lại ăn uống với những người
thu thuế và tội lỗi?' Nghe vậy, Chúa Giêsu bảo họ: 'Những người khoẻ
mạnh không cần gì đến thầy thuốc, nhưng là những người đau yếu. Ta
không đến để kêu gọi những người công chính, mà kêu gọi những người
tội lỗi'".
Phải, bài Phúc Âm hôm qua liên quan đến quyền tha tội của Chúa
Giêsu đã được tiếp tục vời bài Phúc Âm hôm nay. Ở chỗ, Chúa
Giêsu đã không ngần ngại "ăn uống với những người thu thuế và tội
lỗi?" ngay trước mặt thành phần tự coi mình là công chính biệt
phái, một hành động như thể Người muốn ngang hàng với họ, như
thể Người "pro" họ, ủng hộ và tán thành cuộc đời tội lỗi của họ.
Người đã không chối cãi về hành động có vẻ ngược đời của mình, một
hành động hoàn toàn nghịch lại với bản chất thánh hảo về Ngôi Vị
Thần Linh của Người, một bản chất tuyệt hảo không thể nào dung hòa
với những gì là bất hảo xấu xa tội lỗi như nơi thành phần tội nhân
hôm ấy.
Tất nhiên, Người không bao giờ chấp nhận tội lỗi của họ, nhưng Người
vẫn không bao giờ ruồng bỏ con người tội nhân, và cũng chính vì tội
lỗi của họ mà Người lại càng cần phải thương họ hơn ai hết, gần họ
hơn người nào hết, và cứu họ hơn bao giờ hết, bởi thế, Người
mới khẳng định một cách công khai lần đầu tiên về sứ vụ Thiên Sai
Cứu Thế của Người liên quan đến chính thành phần yếu đuối và tội lỗi
này như sau:
"Những người khoẻ mạnh không cần gì đến thầy thuốc, nhưng là
những người đau yếu. Ta không đến để kêu gọi những người công chính,
mà kêu gọi những người tội lỗi". "Những người khỏe mạnh" và "những
người công chính" đây phải chăng Người có ý ám chỉ thành phần
biệt phái đang hiện diện trong nhà của chàng thu thuế Lêvi bấy giờ,
một chàng thu thuế tiêu biểu và đại diện cho thành phần "đau yếu"
và "tội lỗi" cần được Người là vị lương y thần linh chữa lành
và cứu độ.
Bài Đọc 1 cho năm chẵn hôm nay liên quan đến việc Thiên Chúa, qua
tiên tri Samuel, đã tuyển chọn và xức dầu cho vị vua đầu tiên
của dân Do Thái, để đáp ứng lời yêu cầu của họ trong Bài Đọc 1 hôm
qua, cũng cho thấy Thiên Chúa "muốn thương ai thì thương".
Chính gia đình của đương sự được tuyển chọn và cả đương sự cũng đâu
ngờ là mình được Thiên Chúa tuyển chọn làm vị vua đầu tiên của dân
Ngài như vậy:
"Vậy ông Cis, cha của Saolê, lạc mất mấy con lừa cái, nên ông bảo
con ông là Saolê rằng: 'Con hãy đem một đứa đầy tớ theo con, và đi
tìm mấy con lừa'. Họ đi khắp miền núi Ephraim, sang vùng Salisa mà
không tìm thấy, họ liền sang vùng Salim, cũng không tìm thấy, đoạn
qua vùng Giêmin, cũng chẳng thấy".
Cuộc tuyển chọn và xức dầu này xẩy ra như thể ngẫu nhiên tình cờ
theo quan niệm của loài người, nhưng lại rơi ngay vào dự án thần
linh huyền diệu của Vị Thiên Chúa quan phòng mọi sự:
"Khi Samuel vừa thấy Saolê, thì Chúa phán cùng ông rằng: 'Này là
người Ta đã nói với ngươi, chính người này sẽ cai trị dân Ta'. Saolê
đến gần Samuel đang đứng ở giữa cửa và nói rằng: 'Tôi xin ông làm ơn
chỉ giùm nhà của vị tiên tri ở đâu?' Samuel trả lời Saolê rằng:
'Chính tôi là vị tiên tri đây; xin mời anh đi trước tôi lên lầu, để
hôm nay các anh sẽ dùng bữa với tôi, rồi ngày mai tôi sẽ cho anh về.
Tất cả những gì anh đang có trong lòng, tôi sẽ chỉ bảo cho
anh'. Samuel lấy bình dầu đổ trên đầu Saolê, rồi hôn anh và nói
rằng: 'Ðây Thiên Chúa xức dầu phong anh làm vua thống trị cơ nghiệp
của Người, và anh sẽ cứu dân Người thoát khỏi kẻ thù ở chung
quanh'".
Vì Thiên Chúa "muốn thương ai thì thương" như thế, mà thành
phần được Ngài tỏ tình thương qua việc tuyển chọn họ để làm một việc
gì đó của Ngài, như trường hợp của chàng Saulê trong Bài Đọc 1 hôm
nay, hay của chàng Lêvi thu thuế trong Bài Phúc Âm hôm nay, cần phải
có những nhận thức và tâm tình của Bài Đáp Ca hôm nay:
1) Lạy Chúa, do quyền năng Chúa mà vua vui mừng, do ơn Chúa phù trợ,
vua bao xiết hân hoan! Chúa đã ban cho sự lòng vua ao ước, và điều
môi miệng vua xin, Chúa chẳng chối từ.
2) Chúa đã tiên liệu cho vua được phước lộc, may mắn, đã đội triều
thiên vàng ròng trên đầu vua. Vua xin Chúa cho sống lâu, thì Chúa đã
ban cho một chuỗi ngày dài tới muôn thuở.
3) Nhờ Chúa giúp mà vua được vinh quang cao cả, Chúa khoác lên người
vua, oai nghiêm với huy hoàng. Chúa đã khiến vua nên mục tiêu chúc
phúc tới muôn đời, Chúa đã cho vua được hân hoan mừng rỡ trước thiên
nhan.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu
có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ
trên
TN.Tuan1-Thu7.mp3